Cháu không thực sự cầu xin ...

 

Nhưng nếu chú có thể
giúp cháu ra khỏi đây...

 

Cháu hứa đấy...

 

105.

 

105?

 

Lạy chúa!

 

Đi tắm, gọi
điện cho bác sĩ.

 

Chỉ cần cho
cô bé đi tắm.

 

Bác sĩ Carter, 655...

 

Ông ấy sẽ không ở đó.

 

Nhiệt kế là gì?
Thủy ngân thôi.

 

Nó như thế nào? Có lẽ
tôi nên gọi cho ông ta.

 

Susan, Susie.

 

Mẹ nói phải
dậy ngay bây giờ.

 

- Con lạnh
- Mẹ biết.

 

Cố lên con gái.

 

Con lạnh mẹ ơi!

 

Đó chỉ là cảm giác thôi
cưng ạ, con nóng quá.

 

Susan, đừng
bỏ mẹ, Susan.

 

Susan!

 

Cô bé có bị mất phương
hướng không? Hoặc bị lẫn?

 

Con bé nói là nó thấy một người
đàn ông trong phòng của nó.

 

Chú có lạnh không?

 

Được rồi, đưa nó lên.

 

Mọi người, nhanh lên.
Phòng số hai đã sẵn sàng chưa?

 

Vâng, đã chuẩn bị xong.

 

Kiểm tra huyết
áp của cô bé.

 

Hãy cho cô bé
thở oxy, 10 lít.

 

Thông ống cho
cô bé ngay.

 

Hô hấp của cô
bé như thế nào?

 

Không tìm được mạch và
cũng không thấy nhịp tim.

 

Chú có phải
chúa trời không?

 

Không.

 

Chú tên Seth.

 

Vậy chúng ta sẽ đi đâu?

 

Về nhà.

 

Vậy mẹ có đi không?

 

Không.

 

Mẹ sẽ không biết chứ?

 

Mẹ sẽ biết.

 

Một ngày nào đó, cưng ạ.

 

Chú hỏi cháu
vài thứ nhé?

 

Vâng.

 

Cháu đã thích gì nhất?

 

Pajamas.

 

Cô bé đã biết chính
xác cô bé thích gì.

 

Pajamas?

 

Bằng vải Flannel
và quần dài.

 

Pajamas.

 

Sự chọn lựa xuất sắc đấy,
còn gì nữa không?

 

Trong thang máy
của tòa nhà Bradbury.

 

Vô tình một người đàn ông đã chạm
vào làn da của một người phụ nữ.

 

Nhưng nó cũng khiến cô ấy
quay lại và nhìn người
đàn ông bằng một ánh mắt.

 

Và họ...

 

Đó là một ngày
đẹp trời chứ?

 

Có bao giờ anh tự hỏi
chuyện đó như thế nào không?

 

Việc chạm vào
người khác hả?

 

Không.

 

Có, anh có đấy.

 

Thỉnh thoảng cũng có.

 

Chạm vào ai đó.

 

Tôi không đòi hỏi nó hằng đêm,
chỉ hai lần mỗi tuần thôi mà.

 

Những đôi mắt xanh. Anh ấy
sẽ không bao giờ rời xa cô ấy.

 

20 phút. 20 phút. Mọi
thứ trong cái thành phố
chết tiệt này là 20 phút.

 

Nó không bao
giờ là 20 phút cả.

 

Mông của tôi dán trên ghế cả ngày.
Cô ấy luôn ngồi trên chiếc ghế tốt.

 

6 pounds, 4 ounces.
Con gái tôi có một cô con gái.

 

20, 000 đô cho 21 % .

 

Thanh toán việc đó
bằng một thẻ khác cho 14%.

 

Chết tiệt!

 

Chiếc Federal 595 hạng nặng,
chậm lại ngay để phù hợp với
chiếc máy bay trước, xong.

 

Chúa ơi, thức dậy đi!
Thức dậy đi!

 

Một cô bé đã hỏi tôi nếu cô ấy
có thể trở thành một thiên thần.

 

Tất cả đều muốn
có một đôi cánh.

 

Tôi không biết
phải nói gì nữa.

 

Thì nói cho
họ sự thật.

 

Những thiên thần
không phải là con người.

 

Chúng ta không
bao giờ là con người.

 

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu
tôi chỉ làm cho cô bé một
đôi cánh nhỏ bằng giấy?

 

Nói cho cô
bé sự thật đi.

 

Tôi đã nói.

 

Thế cô bé đón nhận
việc ấy như thế nào?

 

Cô bé nói, ''đôi cánh tốt thế nào
được nếu chú không cảm nhận được
gió đùa qua khuôn mặt của mình?''.

 

Tại vị trí 101 xuyên qua con
phố L.A. Không có sự trì hoãn.

 

Chết tiệt! Chúa ơi!

 

Xem chúng ta có gì nào?

 

Sáng nay, một người đàn ông 50 tuổi
đã bị một bức tường lớn ở phía trước đổ
sập xuống khi ông ấy đang chạy bộ.

 

Các trợ lý đã làm ông ấy
tỉnh lại, nhưng chỉ số ElGK
của ông ấy lại khá xấu đấy.

 

Ông ấy bị
cao huyết áp.

 

Đường chéo ở
đây nhìn khít quá.

 

Ai đã nhìn
thấy ông ấy?

 

Rosenberg.

 

- Tôi trở lại ngay.
- Bệnh nhân muốn gặp cô đấy.

 

Ông ấy khá lẻ loi.

 

Bác sĩ đây.

 

Hôm nay, chúng ta sẽ
chỉ làm mát đến 32 thôi.

 

Ống bơm.

 

Dụng cụ nạy.

 

Van.

 

lkid đã bắt đầu đi lại.

 

Ba bước mà
không cần trợ giúp.

 

- Vậy có thu hình lại không?
- Thậm chí, tôi còn không có ở đó nữa.

 

Anh đã quên mình là một người cha.
Cảm giác đó thế nào?

 

Lạc hậu rồi.

 

Truyền chậm lại một nữa
thôi, nhạc lớn hơn một chút.

 

Truyền chậm lại một nữa,
và nhạc lớn hơn một chút.

 

- Sẵn sàng để hoàn tất chưa?
- Sẵn sàng.

 

Được, vậy hãy hoàn tất.

 

Được, chúng đang truyền xuống.

 

Chúng tôi đã kẹp
lại được và đã xong.

 

Chết thật.

 

Anh đã quên gì hả?

 

Một miếng gạc.

 

Đồ vô tích sự.

 

Tìm thấy rồi.

 

Xin cám ơn mọi người.

 

Một tín đồ ở
đường dây số hai.

 

Nhịp tim của ông ấy
sẽ dễ bị kích thích đấy.

 

- Cô ấy làm tốt đấy, hả?
- Vâng và cô ấy cũng
luôn có tâm trạng đó.

 

Tâm trạng đó?

 

Chết thật ! V- Tac!

 

Christ, Paddles!

 

Tắt nhạc đi
và gọi cô ấy lại.

 

- 100 lidocaine
- Nạp đến 200.

 

Đang nạp 200.

 

Bác sĩ Rice.

 

Sẵn sàng.

 

- Không huyết áp.
- Anh hãy cho ông ấy Lidocaine?

 

Sốc ông ấy lần
nữa, ở mức 300.

 

- Vẫn không có gì.
- Bắt đầu nén.

 

Tắt báo động đi!

 

Vẫn vậy, tim
không hoạt động.

 

Phải mở ông ta ra.
Khoảng bao lâu?

 

Khoảng 10 phút.

 

Cố lên!
Không có gì.

 

Dao.

 

Máy sốc bên
trong, nạp đến 20.

 

Sẵn sàng.

 

Sốc đi.

 

Nada.

 

Tăng lên 30.

 

Sốc đi.

 

Không có sự
phản hồi nào cả.

 

Tom, tôi cần phải
quay lại chỗ này.

 

Đây rồi, cho
tôi 7 phút nữa.

 

Cố lên.

 

Đừng làm thế.

 

Ông ấy sẽ đi.

 

Ông ấy sẽ
không đi đâu cả.

 

Cố lên, đừng làm thế!

 

Chết tiệt, hãy cố lên.

 

Tom!

 

Cố lên!

 

Bà Balford?

 

Bác sĩ đâu?

 

Tôi là bác sĩ.

 

Tôi xin lỗi.

 

Tôi đã mổ
cho chồng bà.

 

Ông ấy sao rồi?

 

Ông ấy không
còn sống nữa.

 

Gì cơ?

 

Chúng tôi đã không
thể đưa máu đến tim...

 

Nhưng ông ấy đã mắc chứng
loạn nhịp tim và chúng tôi đã
không thể làm ông ấy tỉnh lại.

 

Chờ đã, tôi xin lỗi.
Tôi không hiểu.

 

Cô nói sao?

 

Tôi rất tiếc.

 

Tôi xin lỗi,
nhưng cô nói sao cơ?

 

Cô nói gì thế?

 

Gì cơ?

 

Chúa ơi!

 

Trên bàn mổ, trên bàn
mổ của tôi. Tôi rất tiếc.

 

Tôi rất tiếc.

 

Tôi rất tiếc, chuyện gì đã xảy ra
thế này? Chuyện gì đã xảy ra?

 

Một sự tắc mô ghép hả?
Gì cơ?

 

Đó chỉ là lý thuyết,
chỉ là lý thuyết.

 

Tôi xin lỗi.

 

Căn phòng trở nên quá lớn,
còn tôi thì quá nhỏ bé.

 

Như thế nào mà tôi
trở nên nhỏ bé thế này?

 

Tôi đã không
giữ lời hứa.

 

Tôi nên xoa
bóp lâu hơn.

 

Tôi đã không giữ lời hứa. Phải
xoa bóp lâu hơn. Tôi đã giữ được.

 

Tôi đã giữ được.

 

Anh đã bị ai nhìn
thấy chưa, Cassiel?

 

Thì anh đang
nhìn tôi đấy thôi.

 

Không, không phải tôi.
Cũng không phải cái
chết, hay sự vô nghĩa.

 

Vậy anh đã
bị ai nhìn?

 

Giống như anh là
một con người chưa?

 

Một lần, trong một bữa tối.
Một người phụ nữ mù đột
nhiên quay về phía tôi.

 

Và bảo tôi đưa
mù tạc cho cô ấy.

 

- Nhưng cô ấy bị mù
- Nhưng cô ấy biết tôi có ở đó.

 

Trong phòng mổ,
người bác sĩ ấy.

 

Cô ấy nhìn
thẳng vào tôi.

 

Cô ấy không thấy anh, Seth.
Cô ấy không thể thấy anh được.

 

Không ai có thể thấy anh, nếu
như anh không muốn họ thấy anh.

 

Và nếu như tôi
muốn cô ấy thấy tôi?

 

Tại sao anh lại muốn
cô ấy nhìn thấy anh?

 

Để giúp cô ấy.

 

Mở nó ra!

 

Mở nó ra ngay!

 

Mọi người nằm xuống!

 

Nằm xuống!

 

Làm đi!
Làm đi!

 

Tôi đã để đèn sáng đúng
không? Tôi đã để đèn sáng.

 

Tôi nên đi
đến Ralphs.

 

- Làm đi!
- Thư giãn đi, tôi
đang làm đây, okay?

 

Tôi đã không thấy
Grand Canyon.

 

Tôi sẽ không bao giờ
thấy lũ cháu của tôi nữa.

 

Tôi đang làm gì thế này?

 

Hãy bình tĩnh, bình tĩnh.

 

Bình tĩnh nào, anh bạn.

 

Bình tĩnh.

 

Thánh thần ơi!

 

Họ không cần
phải thấy chúng ta.

 

Cô đến sớm đấy.

 

Có chuyện gì thế?

 

Ferris, đang tìm cô đấy.

 

Không phải tôi có một ca
phẫu thuật van hai lá sao?

 

Nó đã bị hủy rồi.

 

Ai đã hủy nó?

 

Sheffield.

 

Tại sao mọi người
không nói với em?

 

Ông ấy bận.

 

Ông ta là
đồ con gà.

 

- Maggie, em bị ốm đấy
- Em không ốm.

 

Em có ốm đấy. Em không
thể tham gia mổ được.

 

Họ đã xếp lịch lại cho ngày
thứ hai rồi. Một ca mổ van không
nguy hiểm, không thành vấn đề.

 

Không có tính chuyên môn và nó làm
em thấy bối rối trước cộng sự của em.

 

Anh đã xem
lịch trên Balford.

 

Anh có cuộc họp.
Nó sẽ được xem lại.

 

- Đó không phải lỗi của em.
- Em biết.

 

Vậy đâu là vấn đề?

 

Em không biết.

 

Em đã làm nên
cuộc chiến rất tuyệt vời.

 

Chúng ta chiến đấu vì sự sống
của con người , đúng không?

 

Anh có bao giờ tự hỏi chúng ta
đang chiến đấu với ai không?

 

Vì vậy, em muốn điên lên
và em bị mất cân bằng.

 

Em đang mệt đấy.

 

Em có thời gian đấy.

 

Tại sao em
không gọi anh?

 

Bởi vì em không bao giờ
đi ngủ khi anh còn ở ngoài.

 

Em không bao giờ đi ngủ cho
dù anh có ở ngoài hay không.

 

Em sẽ tốt thôi.

 

Em biết mà.

 

Hãy quay trở lại đây vào
thứ hai và trở lại làm việc nhé.

 

Bác sĩ?

 

Anh sẽ gặp em sau.

 

''Khi tôi dạo trên một bờ hồ đầy đá
với chiếc áo sơ mi giản dị của tôi... ''.

 

''... Vịnh Amazon ở phía Bắc,
khi mà một biển đảo... ''.

 

''Sự thật cao nhất về con
người vẫn chưa được nói đến... ''.

 

Có lẽ là không
thể nói đến.

 

Tất cả những gì chúng ta
nói ra là sự nhớ lại những
gì xa xưa của trực giác... ''.

 

''... Cô ấy bắt đầu đẩy ra xa những
cảm nhận mà cô ấy đã từng có... ''.

 

''Bắt đầu tìm kiếm. ''
Tìm kiếm linh hồn của tôi.

 

Chuyện gì đã xảy ra với
những tấm thẻ? Bạn không thể
chạm vào những tấm thẻ ấy.

 

Cô ấy đã nhìn tôi suốt
một tiếng rưỡi đồng hồ.

 

Có lẽ tôi chỉ lơ
lửng ở đây thôi...

 

''Đây là một đêm thật đẹp, khi mà
mỗi một cảm xúc trên khắp cơ thể... ''.

 

Sẽ ra sao nếu tôi thét lên? Sẽ ra
sao nếu tôi thét lên ngay bây giờ?

 

''Khi một người phụ nữ muốn
ngủ cùng một người đàn ông... ''.

 

''Anh biết là
luôn có một xuân...

 

Như anh biết đấy, dòng sông sẽ
lại chảy sau khi nó đã bị đóng băng.

 

Khi những cơn mưa lạnh lẽo
tiếp tục và giết chết mùa xuân ấy...

 

Nó cũng giống như một
con người trẻ tuổi chết đi
mà không có lý do vậy''.

 

Được rồi, họ đã xếp lịch
mổ lại cho ngày thứ hai.

 

Hôm qua đã xảy
ra chuyện gì vậy?

 

Họ có một cuộc
thi đánh golf.

 

Ai cần biết
những người này?

 

Chào buổi sáng,
ông Messinger.

 

Âm'G' nhẹ thôi,
giống như ''messenger''.

 

Cái gì dính
trên môi ông vậy?

 

Gì cơ? Tôi bị chảy
nước miếng chăng?

 

- Ông lấy cái đó ở đâu ra vậy?
- Tôi là ai chứ, một tù nhân hả?

 

Ông muốn khỏi bệnh hay là
ông muốn Ben & Jerry hả?

 

Cuộc phẫu thuật
này là một vấn đề đấy.

 

Tiếp tục ăn
những thứ này.

 

Và ông có thể cũng bỏ luôn những
thứ này. Tiết kiệm được 30 ngàn.

 

Nếu cô có tham gia ca mổ ngày
hôm qua như thể cô bị ra lệnh.

 

Tôi sẽ rút những cây cà rốt
xuyên qua một cọng rơm trong cánh
tay của tôi. Chuyện gì sẽ xảy ra?

 

Những trường hợp đó không
phải là tối ưu cho thủ tục này.

 

Tôi không phải là cái thủ
tục. Tên của tôi là Nathan
Messinger và tôi ở ngay đây.

 

Hello, hello, hello.

 

Bay lên, bay lên.
Đừng bóp nó!
Đừng bóp nó!

 

Bạn có biết người Muffin
người Muffin, người Muffin?

 

Chào, Anne.

 

Em đang làm
gì ở đây thế?

 

Em đang trên đường
đến phòng Xquang.

 

Và em nghĩ em
nên dừng lại và...

 

Trốn.

 

Trốn cái gì hả?

 

Em nên đi về
lĩnh vực nhi khoa.

 

Không.

 

Mỗi gã đàn ông mà em gặp
kể cả đã có gia đình hay chưa...

 

Đừng bao giờ hẹn hò với người
mà hắn ta biết về âm đạo
của em nhiều hơn em đấy.

 

Ôi thằng bé tội nghiệp.

 

Nó cứ khóc hoài.

 

- Có chuyện gì với thằng bé thế chị?
- Không có bảo hiểm.

 

Cậu bé được tìm thấy trong một cái
thùng gạch vụn phía sau tòa nhà.

 

Chúng tôi đã làm cho
cậu bé khá hơn về mọi thứ.

 

Từ việc thuốc men cho
đến chứng bệnh tiểu đường.
Chúng tôi đã không nhận gì cả.

 

Em có thể xem chứ?

 

Chị có làm siêu
âm cho bé chưa?

 

- Em nghe tiếng rì rào à?
- Đáng kể đấy.

 

Thôi nào, bé yêu.

 

Thế em đang trốn ai vậy?

 

Vợ của bệnh nhân.

 

Bà ấy muốn em nói với bà ta
rằng chồng của bà ấy sẽ không sao.

 

Và em rất tự tin.

 

Còn em thì không.

 

Sau khoảng thời gian này
và sau tất cả việc này.

 

Em chợt có cảm giác là...

 

Không hề có thứ gì trong tầm
tay của em cả, không có gì cả.

 

Và nếu không có gì.

 

Thì em làm
với cái gì hả chị?

 

Xin lỗi anh.

 

Anh là người
thăm nuôi hả?

 

Vâng.

 

Giờ thăm nuôi đã
qua rồi, từ lúc 8 giờ.

 

Tại sao họ
có điều đó?

 

Gì cơ?

 

Giờ giấc.

 

Nó không giúp cho bệnh nhân
được thăm nuôi phải không?

 

Anh đang muốn thăm ai vậy?
Ông Messinger?

 

Ngay bây giờ sao?

 

Cô đấy.

 

Tôi không cần
người thăm nuôi.

 

Cô không bị ốm chứ?

 

Không.

 

Tôi là bác sĩ ở đây.

 

Cô đang tuyệt vọng, đúng không?

 

Tôi đã mất
một bệnh nhân.

 

Cô đã làm mọi
thứ cô có thể làm?

 

Tôi đã đang giữ trái tim của
ông ấy trên tay khi ông ấy chết.

 

Và ông ta đã
không hề đơn độc.

 

Có, có đấy.

 

Người ta chết đi.

 

Nhưng không phải là
trên bàn mổ của tôi.

 

Con người chết đi khi thân
xác của họ thoát ra ngoài.

 

Việc của tôi là làm cho
cơ thể của họ tránh khỏi việc
đó. Hay tôi đang làm gì ở đây?

 

Đó không phải là
lỗi của cô, Maggie.

 

Tôi muốn ông
ấy được sống.

 

Ông ấy đang sống.

 

Chỉ là không giống
như cô đang nghĩ thôi.

 

Tôi không tin chuyện đó.

 

Có một số việc là thật cho dù cô có
muốn tin vào chúng hay không.

 

Làm sao anh
biết được tên tôi?

 

Vậy còn tên anh là gì?

 

Seth.

 

Tốt hơn là anh nên
rời khỏi đây đi Seth.

 

Hoặc là bảo vệ sẽ nghĩ anh là
bệnh nhân về tâm lý của tôi đấy.

 

- Chúng ta đến đâu rồi?
- Dưới một lít.

 

Hút.

 

Tôi rất yêu nhãn hiệu Band- Aid
Bởi vì Band- Aid cũng yêu tôi.

 

Không còn chết chóc nữa. Ông
Messinger sẽ không cho đến khi
ông đưa tôi số điện thoại của Seth.

 

Tôi rất yêu
nhãn hiệu Band- Aid.

 

Bởi vì Band- Aid
cũng yêu tôi.

 

Những đôi mắt ấy.

 

Cái cách anh ấy nhìn...

 

Thẳng vào tôi.

 

Seth.

 

Seth, cái tên đó
có ý nghĩa gì?

 

Em nghĩ anh sẽ ở đây.

 

Có vị mặn đấy.

 

Việc cấy ghép của anh đã
phải làm từ hai giờ sáng đấy.

 

Anh ổn chứ?

 

Có lẽ anh muốn
trả lại cái này.

 

Phần này nói về mùa xuân?
''Bạn biết đấy, luôn tồn tại một mùa xuân''.

 

Làm sao anh
biết được điều đó?

 

Gì kia? Anh đâu có đưa
cho em quyển sách này.

 

Anh không đưa sao?

 

Em lấy nó ở đâu thế?

 

Tôi là một bác sĩ, và tôi nghĩ
là một bệnh nhân đã quên quyển
sách này ở phòng khám của tôi.

 

- Anh có thể cho tôi biết ai đã
mượn nó không? - Tôi không
thể cho cô biết được đó là ai.

 

Tôi có thể cho
cô biết khi nào.

 

Được rồi,
cho tôi 5 phút.

 

Chào cô Maggie.

 

Rất vui được
gặp lại cô.

 

Thật lạ là
được gặp lại anh.

 

Lạ là tốt hả?

 

Cô thích Hemingway hả?

 

Vâng, tôi cũng mới thôi.

 

Cho phép tôi?

 

''Khi tôi ăn những con sò
với cái vị rất mặn của biển...

 

Và cái mùi kim loại
ghê rợn của chúng.

 

Khi tôi uống những dòng chất
lỏng lạnh lẽo của chúng từ vỏ sò.

 

Và rửa chúng bằng
vị hăng của rượu.

 

Tôi đã đánh mất
cảm giác buồn.

 

Và bắt đầu
thấy hạnh phúc, ''.

 

Ông ta không bao giờ quên miêu
tả vị của mọi thứ như thế nào.

 

Tôi thích chúng.

 

Anh có đến đây, thường không?

 

Tôi sống ở đây.

 

Vậy anh làm gì?

 

Đọc.

 

Không, ý tôi là.
Anh làm nghề gì?

 

Tôi là một người đưa tin.

 

Người đưa tin như thế nào?
một người đưa tin bằng xe đạp hả?

 

Không, tôi là người
đưa tin của Chúa.

 

Có tin nhắn nào
cho tôi không?

 

Tôi đã đưa
nó cho cô rồi.

 

Anh đã sử dụng máy nhắn tin của
tôi đúng không? Tôi không thường
xuyên nhận nếu anh không gửi cho tôi.

 

Anh rõ ràng là
đã nhắn cho tôi.

 

- Ông Messinger thế nào?
- Ông ấy khỏe.

 

Ca phẫu thuật
tiến hành rất tốt.

 

- Đó là một ngày tốt
- Đúng thế.

 

Vâng, hôm nay tôi
đã không giết ai cả.

 

- Cô là một bác sĩ giỏi
- Làm sao anh biết?

 

Tôi có cảm giác thế.

 

Đó là một bằng chứng
khá mong manh đấy.

 

Cô nhắm mắt lại đi.

 

Chỉ một chút thôi.

 

Tôi đang làm gì?

 

Anh đang chạm vào tôi.

 

Chạm.

 

Làm sao cô biết được?

 

Bởi vì tôi cảm
nhận được nó.

 

Cô nên tin điều đó.

 

Cô đã không
đủ lòng tin.

 

- Hãy đi một nơi nào đó
- Đi đâu?

 

Tôi không quan tâm.

 

Anh muốn làm gì?

 

Gì cũng được.

 

Nó như thế nào?

 

Vị của nó
như thế nào?

 

Mô tả nó, giống
như Hemingway.

 

Thì vị của
nó giống như.

 

Một quả lê.

 

Anh không biết một quả
lê có vị như thế nào sao?

 

Tôi không biết một quả lê đối
với cô thì nó có vị thế nào.

 

Ngọt.

 

Mọng nước.

 

Mềm nơi đầu lưỡi
Nhiều hạt.

 

Như những hạt đường
tan ra trong miệng.

 

Anh thấy sao?

 

Nó hoàn hảo.

 

Lần đầu tiên khi tôi nhìn
vào kính hiển vi. Tôi biết
tôi muốn trở thành một bác sĩ.

 

Đưa tay anh cho tôi.

 

Để làm gì?

 

Chúng ta sẽ nhìn
vào máu của anh.

 

Không thể.

 

Chúa ơi.

 

Tôi cho anh biết điều này.
Sự chịu đựng đau của phụ nữ.

 

Hơn gấp 9 lần
của đàn ông đấy.

 

Nhìn cái này xem.

 

Sáng quá.

 

Tôi đấy.

 

Tất cả những tế bào đó.

 

Cô là tất cả
những tế bào đó.

 

Những tế bào và tất cả
những khoảng không ở giữa.

 

Nếu tất cả những
cái đó là cô thì...

 

Những tế bào này.

 

Sau khi chúng chết đi,
mọi việc cũng kết thúc.

 

Tôi không biết nữa.
Tôi nghĩ là vậy.

 

Cô giải thích như
thế nào về điều đó?

 

Gì kia?

 

Những huyền thoại
vĩnh cửu về thiên đường.

 

Tôi đã từng nghĩ về chuyện
đó rằng tôi đã hiểu hết về nó.

 

Nhưng cô không?

 

Không.

 

Bởi vì có điều gì đó xảy ra
trong OR của tôi và tôi bị.

 

Choáng, tôi có cảm giác
rằng có điều gì đó.

 

To lớn hơn mọi thứ, điều gì đó
lớn hơn cả tôi, cả anh và nó.

 

Nghe có vẻ điên.
Đúng không?

 

Không đâu.

 

Tôi không thể tập trung vào
ông ấy, tôi đã làm đúng mọi việc.

 

Tôi không thể tập
trung vào ông ấy.

 

Chuyện ấy đã
không được ngờ tới.

 

Và tôi.

 

Cô đã khóc.

 

Vâng.

 

Tại sao người ta lại khóc?

 

Sao cơ?

 

Ý tôi là về mặt sinh học
thì chuyện gì xảy ra?

 

Tuyến lệ thực hiện một việc cơ bản
để bôi trơn và bảo vệ cho mắt.

 

Khi anh có một nhân tố tác động,
chúng tác động vào và tạo ra nước mắt.

 

Tại sao? Tại sao
chúng lại tác động?

 

Tôi không biết.

 

Có thể là tác động
đó quá mãnh liệt.

 

Cơ thể của cô không thể
chứa đựng được điều đó.

 

Tâm trí của cô và cảm giác
của cô trở nên quá mạnh mẽ.

 

Cơ thể của
cô sẽ khóc.

 

Tôi phải đi đây.

 

Tôi phải đi,
anh ở đây nhé.

 

Đừng đi đâu đấy.

 

Ở đây thôi.

 

- Lấy cái ống ra
- Ông ấy không thở được.

 

Đó là vì cái
ống bị nghẹt.

 

Ông cảm thấy thế nào?

 

Sẵn sàng để lướt sóng.

 

Tôi e rằng những ngày chịu
đựng của cơ thể ông đã qua.

 

Ông có một cái hình xâm bình
thường, vợ ông nghĩ gì về điều đó?

 

Đây là vợ tôi.

 

Cứ 15 phút thì
kiểm tra ông ấy một lần.

 

Tôi không thể thấy anh,
nhưng tôi biết anh ở đó.

 

Về và nói với họ
rằng tôi sẽ không đi.

 

Chưa đâu.

 

Em đã ở đâu thế?

 

Chết thật, em
quên mất bữa tối.

 

Bữa tối?

 

Với ai?

 

Một người em đã gặp, em
tình cờ quen anh ta và tụi
em kiếm cái gì đó để ăn.

 

Anh có giữ cái
ba lô của em không?

 

Còn gì nữa không?

 

Tụi em đã nói chuyện.

 

Và sau đó em có tin nhắn
và anh ta biến mất.

 

Tại sao anh lại giữ
cái ba lô của em?

 

Earl, mày đang
làm gì thế?

 

Anh nghĩ chúng ta nên đến
Tahoe, dùng cabin của chú em.

 

Có thể chúng ta
sẽ đi leo núi.

 

Gì cơ?

 

Chúa ơi, không
phải vậy chứ?

 

Maggie, chỉ một tí thôi.

 

- Hãy lấy một que diêm
- Chúng ta sẽ không
đốt nó chứ, Jordan.

 

Nó sẽ trốn đấy. Không
thể giữ cái đầu được.

 

- Chúng ta không thể đốt
- Vậy lấy một ít cồn.

 

Em không có cồn.

 

- Em không có cồn à?
- Em không phẫu thuật ở nhà.

 

Vậy thì dầu
ô- Liu cũng được?

 

Loại nào? Jalapeno
hay là Rosemary?

 

Rosemary.

 

Vậy, em và bạn em đã...
Mà em nói tên anh ta là gì?

 

Seth.

 

Hai người đã
nói chuyện gì?

 

Cái chết.

 

Thôi nào, chúng ta đối mặt với
sự sống và cái chết hằng ngày. Tại
sao tụi em lại không thể nói về nó?

 

Anh hi vọng là em sẽ không
phẫu thuật cho những người
cầu nguyện trong phòng mổ.

 

Chúng ta nói chuyện
một chút được không?

 

Chúng ta sẽ nói trên
đường đi cắm trại.

 

Jordan, em không thể
đi cắm trại bây giờ được.

 

Chúng ta cần có
thời gian bên nhau.

 

Được rồi, để xem nếu
chúng ta có thể dành ra 5 phút.

 

Để xem nếu chúng ta có thể
chỉ đứng cùng nhau 5 phút.

 

Làm gì cơ?

 

Chỉ đứng ở đây thôi.

 

Anh sẽ đi lấy
bản đồ xe điện.

 

Không, ý em là vầy.

 

Không gì cả
nhưng chúng ta.

 

Vậy anh phải làm gì?

 

Chỉ nhìn em thôi.

 

Em không làm được.

 

Anh không làm được.

 

- Em đã ngập ngừng,
em thua rồi nhé!
- Em ăn gian.

 

Phép nhiệm mầu
xưa cũ đó gọi là...

 

Tình yêu.

 

Cám ơn các
bạn rất nhiều.

 

Chào mừng các bạn trở lại. Chúng ta
đang nói chuyện với những bà mẹ
những người là thành viên của KKK.

 

Anh muốn xem gì không?

 

Tôi cũng không.

 

Làm sao ông biết được
khi nào tôi ở đây?

 

Xin chào.

 

Jeez, anh trông
có về khỏe đấy.

 

Tôi đã quên mất một người khỏe
mạnh trông như thế nào rồi.

 

30 năm im lặng.

 

Anh đã có sự chịu đựng, trẻ con.
Thể hiện bản thân như thế, tôi
đánh giá tốt điều đó, thật đấy.

 

Làm điều đó
sẽ dễ dàng hơn.

 

Tôi phải nói với
anh là tôi khỏe.

 

Có lẽ anh nên kiểm
tra lại trình tự nhé.

 

Bởi vì tôi chắc là tôi
không cảm thấy tôi sẽ chết.

 

Ông sẽ không chết.

 

Tốt, vậy sao anh cứ lảng
vản ở phòng tôi suốt thế?

 

Tôi là người duy nhất cùng
với con lừa của ông ấy lảng
vản ngay gấu quần của ông ta.

 

Nếu không.

 

Có thể là.

 

Cô bác sĩ đó?

 

Chắc rồi.

 

Cô ấy.

 

Cô ấy đẹp đấy.

 

Ngực hơi nhỏ một chút.

 

Nhưng tất cả những gì anh
cần là một người khó tính.

 

- Ông là ai?
- Tốt thôi.

 

Đây là cái mà
mọi người gọi là...

 

''sự tình cờ''.

 

Nhìn vào từ điển, anh sẽ
thấy một bức ảnh của anh và tôi.

 

Cám ơn.

 

Anh đã sẵn sàng
để thỏa thuận chưa?

 

Bởi vì tôi có thể trả lời
tất cả những câu hỏi
của anh đấy, anh bạn.

 

Bánh mì nướng
kiểu Pháp thì sao?

 

Chưa có.

 

Vậy hãy làm đi.

 

Có lẽ tôi nên
tự giới thiệu.

 

Nhanh nào, đưa
cho tôi tay anh nào.

 

Đặt nó vào tay
tôi đi, được rồi đó.

 

Chặt hơn một chút,
chặt hơn, được đó.

 

Không, như
thế là chặt quá.

 

Được rồi, một cái
bắt tay tốt đấy.

 

Nathaniel Messinger.

 

Một kẻ háu ăn,
một người thích khoái lạc...

 

Dạng cơ thể thuộc về bầu trời.
Sự thêm vào mới đây trong loài người.

 

Tôi không tin ông.

 

Anh muốn bằng chứng hả?

 

Anh lang thang
ở thư viện.

 

Anh có thể nói
mọi ngôn ngữ.

 

Anh làm tăng
suy nghĩ của mình...

 

Và bây giờ anh đang
đọc suy nghĩ của tôi.

 

Ngừng điều đó lại.

 

Anh đang làm điều đó.

 

Không thể nào.

 

''Có những điều là sự thật cho
dù anh có muốn tin hay không''.

 

Bằng cách nào?

 

- Anh chọn lựa
- Chọn lựa?

 

Rơi vào trái đất.

 

Anh làm một cú phóng
xuống nhảy xuống, lặn.

 

Anh tấn công một chiếc cầu
Nhảy ra khỏi cửa sổ.

 

Anh chỉ nghĩ trong đầu
để thực hiện điều đó và
anh thực hiện điều đó.

 

Anh thức dậy với tất cả những mùi
hôi và uốn cong từ đầu đến chân.

 

Và đói như anh
chưa từng đói.

 

Chỉ có anh là không có khái niệm
về cái đói cả hay bất cứ món đồ gì.

 

Vì vậy, nó sẽ rất bối rối và
đau đớn, nhưng nó lại rất tốt.

 

Con người.

 

Nghe này chú em.

 

Chúa đã tặng món quà tuyệt nhất
cho con người trên hành tinh này.

 

Anh nghĩ chúa không
ban nó cho chúng ta sao?

 

Quà gì?

 

Sự tự nguyện
Chú em ạ.

 

Sự tự nguyện.

 

Không thể tìm
được việc làm.

 

Không đâu,
không huấn luyện.

 

Không chứng minh thư.

 

Một ngày sau đó, khi
tôi đi ngang một cao ốc.

 

Một tòa nhà chọc trời.

 

Và tôi nghĩ ''mình có
thể làm được điều đó''.

 

Anh biết không,
những người ở dưới kia.

 

Rất nhiều trong số họ sợ độ cao
anh biết tôi đã nói gì không?

 

Điều đó làm cho tôi trở thành
người duy nhất đủ tiêu chuẩn.

 

Ngoài ra, nó cảm giác như có
một chút tình cảm gia đình ở đây.

 

Và tôi yêu thích
những gì tôi làm.

 

Và tôi làm tốt nó.

 

Không, thứ này
sẽ giết anh đấy.

 

Có những người khác không?

 

Những người giống ông vậy đó?

 

Vâng, họ ở ngoài kia.

 

Anh nhìn thấy họ, nhưng phần lớn
là anh chỉ đi ngang qua họ thôi.

 

Không ai thích nghỉ về cuộc sống
đã qua, anh biết đấy, họ từ bỏ hết.

 

Vậy tại sao
ông lại nghĩ?

 

Con gái tôi, Ruth.

 

Thằng chồng khờ
khạo của nó, Frank.

 

Và cháu của tôi.

 

Petie được 4 tuổi,
Hannah thì 6 tuổi.

 

Còn đây là
vợ tôi, Teresa.

 

Ông đã...

 

Nói với cô ấy
ông là ai chưa?

 

Tôi đã thử nói
một hay hai lần gì đó.

 

Nhưng tôi lại nghĩ
''tại sao mình phải nói cho cô ấy?''.

 

Làm gì?

 

Vậy là quá
nhiều cho họ.

 

Con người không còn
tin vào chúng ta nữa.

 

Họ còn cùng nhau
vào lúc bình minh không?

 

Và cả hoàng
hôn nữa, có chứ.

 

Đưa tôi đến đó?

 

Ông có nghe nó không?

 

Không.

 

Tôi không thể
nghe được điều đó!

 

Nhưng anh có thể
cảm nhận nó!

 

Nathan!

 

Ông phải quay vào.

 

Không cho đến khi tôi
bắt được một con sóng lớn.

 

Chờ đợi.

 

Chờ đợi.

 

Chờ đợi để làm gì?

 

Bơi!

 

Và sau đó anh chỉ...

 

Rơi thôi.

 

- Rơi?
- Lăn.

 

Anh nghĩ nó trong
đầu để thực hiện nó.

 

Và anh thực hiện nó.

 

Và khi anh
tỉnh dậy, anh... ?

 

Đúng thế.

 

Để ngửi thấy không khí.

 

Nếm vị của nước.

 

Đọc báo.

 

Để nói dối.

 

Đến cùng.

 

Cho chú chó ăn.

 

Chạm vào tóc của cô ấy.

 

Anh còn đang
chờ gì nữa?

 

Có quá nhiều điều
đẹp đẽ quanh đây.

 

Vâng.

 

Anh đây rồi.

 

Ngày mai, chúng tôi sẽ cho bạn
của anh , ông Messinger xuất viện.

 

Tốt thôi.

 

Gia đình ông ấy có một bữa tiệc
để chào đón ông ấy về nhà.

 

Anh sẽ đi chứ?

 

Cô sẽ đi chứ?

 

Đây là Earl.

 

Chú ta nói
với tôi rồi.

 

Nó còn nói gì với
anh nữa không?

 

Nó lo là cô không bao giờ
ngủ, và nó thích nhìn cô cười.

 

Đôi khi, tôi nghĩ Earl
là người duy nhất hiểu tôi.

 

Vậy còn bạn trai
của cô thì sao?

 

Cô có yêu
anh ấy không?

 

Yêu hả?
Tôi không biết.

 

Điều đó có
ý nghĩa gì không?

 

Tôi luôn mong là
cô sẽ nói với tôi.

 

Đó là một từ.

 

Mô tả sự phản ứng
lại của hóa chất.

 

Đó là chuyện phiếm thôi,
tôi thì đầy chuyện phiếmTôi đã đợi suốt cả ngày và
hy vọng có một vài phút với anh.

 

Và thậm chí tôi cũng
không biết về anh.

 

Cô muốn biết gì?

 

Anh luôn mặc những bộ
đồ giống nhau ở mọi lúc.

 

Tại sao anh không
cho tôi số điện thoại?

 

Anh đã có
gia đình chưa?

 

Chưa.

 

Anh không có nhà sao?

 

Không.

 

Anh là một kẻ lang thang?

 

Tại sao anh
không chạm vào tôi?

 

Tôi không muốn
làm đau cô.

 

Anh sẽ không
làm đau tôi.

 

Anh có thấy gì không?

 

Nếu tôi có thể làm
cho em hiểu được.

 

Em hiểu.

 

Gặp anh sau nhé.

 

Chào bác sĩ!

 

Không , đưa cho tôi
cả hành lý đến đây.

 

- Chào
- Cám ơn vì đã đến.

 

Nhìn ông tuyệt quá!

 

Đây là thiên đàng, đúng không?

 

Nhìn cái này đi.

 

Đến đây nào, hãy
gặp một vài người nào.

 

Cô có thấy
thèm ăn chưa?

 

Uống một cốc
bia nhé, Seth.

 

Anh từ đâu đến?

 

Ở trên.

 

Phía Bắc, Canada.

 

Nghe này, chú
có thể nghe chứ?

 

Cháu đang lớn đấy.

 

Cười nào, Hannah.

 

Ông biết Seth
được bao lâu?

 

Không lâu lắm.

 

Nhưng cảm giác như
tôi biết anh bấy lâu rồi.

 

Cưng à, nó là đau đấy.

 

Chú giống như ông vậy.

 

Đến đây.

 

Để xem bánh
nướng xong chưa.

 

Đến đây chú Seth.

 

- Tôi có thể giúp gì không?
- Vâng, tuyệt lắm.

 

Làm sao hai
người gặp nhau?

 

Anh ta làm cùng với tôi
Công việc xây dựng đó mà.

 

Tôi nghĩ anh ấy
là một người nhắn tin.

 

Vâng, anh ta là một trong.

 

Những cầu nối.

 

Tôi sẽ quay lại ngay.

 

Đây, anh có thể
cắt cái này chứ?

 

Anh sinh ra ở
vùng nào ở Canada?

 

Anh không sinh ra ở Canada.

 

Tên bố mẹ
của anh là gì?

 

Không có bố mẹ.

 

Anh có một bàn tay rất mềm mại
so với một công nhân xây dựng.

 

Anh không phải là
công nhân xây dựng.

 

Đôi tay rất yếu ớt,
để em xem.

 

- Tại sao em làm vậy?
- Để em xem tay cho anh.

 

Không.

 

Họ của anh là gì?

 

Em biết họ
của anh mà.

 

Em không biết.

 

Plate.

 

Seth Plate?

 

Em đã cắt tay anh.

 

Em đã cắt tay anh.

 

Em đã cắt tay anh bằng con
dao này. Em đã cảm thấy nó.

 

Không phải cái
cách mà em làm.

 

Cái cách em làm sao?
Điều đó có ý nghĩa gì?

 

Ý anh là cách mà người bác sĩ làm?
Cách một người phụ nữ làm? Là cái gì?

 

Là cách...

 

Một con người làm.

 

Anh không cảm nhận
được việc chạm vào.

 

Anh cảm thấy chứ?

 

Không, đừng tranh cãi.

 

Anh là gã đồng tính!

 

Một kẻ nói dối!

 

Anh là ai,
là cái gì?

 

Anh đến để đưa
ông Balford đi.

 

Và anh thấy em.

 

Anh không thể
rời mắt khỏi em.

 

Em đã chiến đấu
vì ông ta như thế nào.

 

Và em nhìn
thẳng vào anh.

 

Giống như anh
là một con người.

 

- '''Đưa ông Balford đi''?
- Anh đã ở đó.

 

- Chúng tôi luôn có mặt ở khắp nơi
- Anh đang nói gì thế?

 

Anh đã ở chỗ
những bậc thang.

 

Khi em khóc cho
bệnh nhân của em.

 

Và anh đã chạm
vào em, nhớ không?

 

Tại sao anh làm thế?

 

Bởi vì anh yêu em.

 

Em không tin anh.

 

Anh có cảm thấy
điều đó không?

 

Em không muốn tin anh.

 

Em không thể tưởng
tượng được điều đó!

 

Hãy ra ngoài ngay!

 

Ra ngay!

 

Bác sĩ?

 

Bác sĩ?

 

Hello?

 

Seth?

 

Anh phải không?

 

Em muốn thấy anh.

 

Hãy để em
nhìn thấy anh.

 

Hãy ở lại.

 

Chỉ ở lại cho đến
khi em ngủ thôi.

 

Được rồi!

 

Cám ơn.

 

Cậu bé không
thể ngủ được.

 

Có ai thấy cậu
bé ngủ không?

 

Chị không biết, để
chị kiểm tra cậu bé đã.

 

Choanal Atresia.

 

Sẽ rất khó thở.

 

Làm sao em biết được?

 

Em chỉ...

 

Biết thế thôi!

 

Maggie?

 

Vâng.

 

Em ở một mình hả?

 

Vâng.

 

Trực giác rất tốt
về chuyện cậu bé.

 

Vậy sao?

 

Anh không thể
làm tốt hơn vậy.

 

Vâng, đó là
một lời khen đấy.

 

Em đang làm gì thế?

 

Anh đã có
thời gian với em.

 

Em sẽ lấy anh chứ?

 

Cuối cùng thì, chúng ta
cũng có thể đến Tahoe.

 

Tổ chức lễ
cưới ở Nevada.

 

Hưởng tuần trăng mật và quay
về trước khi chúng ta bỏ lỡ một ca.

 

- Em muốn anh làm gì?
- Quỳ xuống?

 

Em muốn anh nói gì?

 

Chúng ta thuộc về nhau.

 

Chúng ta có
cùng khẩu vị.

 

Anh không giỏi về
tim lắm, ý anh là...

 

Cách diễn đạt con tim.

 

Làm vợ anh nhé.

 

Hãy nghĩ về điều đó.

 

Hít vào.

 

Hít vào.

 

Tôi khỏe.

 

Tôi không hiểu Chúa người
muốn để cho chúng ta gặp, nếu
chúng ta không bao giờ cùng nhau.

 

Anh ấy đã
không nói với cô.

 

Nói gì với tôi?

 

Có lẽ cô
nên hỏi anh ấy.

 

Không, tôi đang hỏi ông.

 

Seth không biết
đến sự sợ hãi.

 

Sự đau đớn.

 

Cái đói.

 

Anh nghe những điệu
nhạc khi bình minh.

 

Nhưng anh ấy
đã từ bỏ tất cả.

 

Anh ấy yêu cô
nhiều lắm đấy.

 

Tôi không hiểu.

 

Anh ấy có
thể nhảy xuống.

 

Anh ấy có thể từ bỏ hiện thực
của anh ấy khi anh ấy biết nó.

 

Anh ấy có thể từ bỏ
sự bất tử và trở thành.

 

Một trong số chúng ta.

 

Điều đó tùy
thuộc vào cô đấy.

 

Làm sao ông
biết được điều đó?

 

Bởi vì tôi
đã làm thế.

 

Seth, em cần nói
chuyện với anh.

 

Seth, làm ơn.

 

Xin làm ơn,
anh hãy ở đây.

 

Chúa ơi, hãy giúp con
vượt qua chuyện này.

 

Anh rất đẹp.

 

Anh luôn như vậy.

 

Jordan đề nghị
em đi với anh ấy.

 

Và tổ chức cưới.

 

Anh ấy hiểu em.

 

Anh ấy hiểu những
nhu cầu làm việc của em.

 

Em không yêu anh ta.

 

Em và anh ấy
rất giống nhau.

 

Và em muốn rằng.

 

Và em muốn một người có thể
cảm nhận được bàn tay của
em khi em chạm vào anh ấy.

 

Nhưng em có
thể cảm nhận anh.

 

Em đã cảm
nhận được anh.

 

Em muốn tạm biệt anh.

 

Em không muốn
gặp lại anh nữa.

 

Này, anh bạn.

 

Anh không thể ở đây được.

 

Anh có nhìn
thấy tôi không?

 

Anh nhìn thấy tôi chứ?

 

Các anh có
thể thấy tôi sao?

 

Chúng tôi có
thể thấy anh.

 

Đây là máu sao?

 

Đó là máu.

 

Nó màu đỏ hả?

 

Màu đỏ?

 

Nó phải màu đỏ không?

 

Màu sắc.

 

Màu của loại thuốc
anh uống là gì thế?

 

Tốt hơn là anh
nên ra khỏi đây.

 

Anh có chỗ nào
để đi không?

 

Maggie.

 

Tôi đi xuống phố,
xuống phố và xuống phố.

 

Tôi đi vòng quanh,
vòng quanh và vòng quanh.

 

Quay tròn.

 

Yêu cái vòng xoáy
mà tôi đang ở trong đó.

 

Yêu những phép màu
xưa củ được gọi là...

 

Tình yêu.

 

Tình yêu!

 

Chào!

 

Tôi đang tự hỏi liệu cô có thể chỉ
cho tôi đường đến thành phố không?

 

Tôi có thể
giúp gì cho anh?

 

Cho tôi một
phút để thở.

 

Thở!

 

Maggie Rice.

 

Anh là bệnh nhân hả?

 

Không, làm ơn. Tôi
chỉ cần tìm thấy cô ấy.

 

Anh nên gọi đến văn
phòng của cô ấy, người nào
đó có thể giúp được anh.

 

Cô có biết cô
ấy ở đâu không?

 

Không, tôi không
biết cô ấy ở đâu.

 

Cô có máy
tính kia mà.

 

Và tất cả các thiết bị
kỹ thuật này kia mà. Cô
không thể tìm thấy cô ấy sao?

 

Maggie đâu rồi?

 

Vậy anh là bạn
của Maggie hả?

 

Chuyện gì xảy
ra cho anh thế?

 

Xin lỗi.

 

Không sao.

 

Tôi cảm thấy.

 

Một cách rất rõ ràng.

 

Nhảy tàu hả?

 

Tôi đã yêu.

 

Làm ơn giúp
tôi tìm cô ấy.

 

Cô ấy đến Lake Tahoe, chú của
cô ấy có một cái Cabin ở rìa Nevada.

 

Chờ đã!

 

Cassiel.

 

Anh có ở đó không?

 

Hello.

 

Anh muốn đi đâu?

 

Tahoe!

 

Reno!

 

Tahoe!

 

Tôi sẽ đến Reno.

 

Còn tôi đến Tahoe.

 

Vào đi, chúng ta sẽ hiểu ra
điều đó khi chúng ta tới đó.

 

Anh có trễ quá không?

 

Trễ quá sao?

 

Jordan?

 

Em không thể lấy Jordan.

 

Em yêu anh.

 

Chuyện gì xảy ra thế?

 

Sự tự nguyện.

 

Anh cảm nhận được em.

 

Anh có cảm thấy
điều đó không?

 

Có.

 

Và đây nữa?

 

Nó như thế nào?
Nói cho em nó như thế nào.

 

Anh không thể.

 

Cố lên.

 

Ấm áp.

 

Đau đớn.

 

Không sao.

 

Chúng ta đã
gắn kết với nhau.

 

Anh biết.

 

Chúng ta đã được
gắn kết với nhau.

 

Anh đã luôn hỏi những người chết
rằng họ thích gì nhất từ cuộc sống.

 

Và viết nó vào
quyển sách của anh.

 

Nó đây.

 

Đây là thứ
anh thích nhất.

 

Anh thậm chí
vẫn chưa bắt đầu.

 

Chúng ta sẽ sống
bên nhau trọn đời.

 

Anh và em.

 

Ông bà Plate.

 

Anh sẽ nhờ
sự giúp đỡ.

 

Anh đây rồi.

 

- Hãy ở lại đây
- Anh phải gọi sự giúp đỡ.

 

Đừng đi, người
tài xế đã đi rồi.

 

Làm ơn hãy ở lại.

 

Hãy ở lại với em.

 

Em sợ lắm.

 

Em đã rất tệ.

 

Em đã muốn chỉ
cho anh mọi thứ.

 

Em sẽ làm thế mà.

 

Anh đã đi cả
một quãng đường.

 

Em xin lỗi.

 

Chúa ơi, không, Maggie!

 

Để được chạm vào em.

 

Để cảm nhận được em.

 

Để có thể cầm
tay em lúc này.

 

Em biết điều đó
có ý nghĩa gì không?

 

Em có biết anh yêu em
nhiều như thế nào không?

 

Tiếp tục nhìn
vào anh này, Ok?

 

Nhìn thẳng vào
mắt anh đây.

 

Có ai đó đằng kia.

 

Đừng nhìn họ.
Làm ơn đừng nhìn họ!

 

Đó là điều sẽ
xảy ra đúng không?

 

Đó là điều sẽ xảy ra.

 

Em không còn sợ nữa.

 

Khi họ hỏi em.

 

Em đã thích gì nhất.

 

Em sẽ nói
với họ rằng.

 

Đó là anh.

 

Chúa ơi!

 

Tôi không thấy anh
nhưng tôi biết anh ở đó.

 

Tôi rất tiếc.

 

Ra khỏi đây.

 

Có phải đó là anh không?
Có phải anh là người ấy không?
Anh đã ở đó đúng không?

 

Không.

 

Tại sao chúa trời
lại làm thế?

 

Tôi không biết.

 

Bởi vì số của cô
ấy đến rồi sao?

 

Anh muốn tôi nói gì đây?

 

Tôi đang bị trừng
phạt đúng không?

 

Anh biết là
không phải thế mà.

 

Đó là cuộc sống.

 

Lúc này anh đang sống.

 

Và rồi một ngày nọ.

 

Anh sẽ chết.

 

Nó như thế nào?

 

Cái gì?

 

Sự ấm áp.

 

Nó rất tuyệt.

 

Nếu như anh biết
chuyện này sẽ xảy ra.

 

Anh có làm
như vậy không?

 

Tôi thích có được.

 

Một hơi thở từ
mái tóc cô ấy.

 

Một nụ hôn
từ môi cô ấy.

 

Một cái chạm
từ tay cô ấy.

 

Hơn là sự vĩnh hằng
mà không có điều đó.

 

l don't really pray...

 

...but if you could just
help me out here...

 

...l promise...

 

1 05.

 

1 05?

 

Oh, my God!

 

Run a bath, call the doctor.

 

Just get her into the bath.

 

Dr. Carter, 655-....

 

He won't be there.

 

What is a thermometer?
Mercury.

 

How does it even work?
Maybe l can page him.

 

Susan. Susie.

 

Mommy says get up now.

 

-Cold.
-l know.

 

Hang on.

 

Cold!

 

lt just feels cold because
you're so hot.

 

Susan, stay with me. Susan.

 

Susan!

 

Has she been disoriented?
Confused?

 

She said that she saw
a man in her bedroom.

 

Are you cold?

 

Okay, swing it.

 

-Move it, people.
-ls room 2 clear?

 

Yes, it's clear.

 

Get her pressure.

 

Let's give her O2. Ten liters.

 

Tap her right away.

 

How's her breathing?

 

No pulse or rhythm.

 

Are you God?

 

No.

 

My name is Seth.

 

Where are we going?

 

Home.

 

Can Mommy come?

 

No.

 

She won't understand.

 

She will...

 

...someday.

 

Can l ask you something?

 

Yes.

 

What did you like best?

 

Pajamas.

 

She definitely knew what she liked.

 

Pajamas?

 

Flannel, with feet.

 

Pajamas.

 

Excellent choice. What else?

 

ln the elevator of
the Bradbury Building...

 

...a man touched a woman's
bare skin by accident...

 

...but it made her turn
and look at him in such a way....

 

And they...?

 

Yes.

 

lt was a good day.

 

Do you ever wonder
what that would be like?

 

Touch?

 

No.

 

Yes, you do.

 

Occasionally. Yes.

 

Touch.

 

l'm not asking for it every night.
Just twice a week.

 

Blue eyes.
He's never going to leave her.

 

20 minutes. 20 minutes. Everything
in this damn city is 20 minutes.

 

lt's never 20 minutes.

 

My ass on a stool all day.
She always gets the good chair.

 

Six pounds, four ounces.
My daughter has a daughter.

 

$ 20,000 at 2 1 percent.

 

Pay it off with another card
at 1 4 percent.

 

Ah, shit!

 

Federal 595 heavy, slow immediately
to match preceding aircraft. Over.

 

Jesus, wake up! Wake up!

 

The little girl asked me
if she could be an angel.

 

They all want wings.

 

l never know what to say.

 

Tell them the truth.

 

Angels aren't human.

 

We were never human.

 

What if l just make her
a little pair of wings out of paper?

 

Tell her the truth.

 

l told her.

 

How did she take it?

 

She said, ''What good would wings be
if you couldn't feel wind on your face?''

 

On the 1 0 1 through
downtown L.A., no delays....

 

Shit! Jesus!

 

What do we got?

 

50-year-old had a huge anterior wall Ml
this morning. Collapsed while jogging.

 

Paramedics resuscitated him,
but his ElKG's pretty ugly.

 

He's hypertensive.

 

This diagonal looks tight.

 

Who cathed him?

 

Rosenberg.

 

-Be right in.
-The patient wants to meet you.

 

He's pretty out of it.

 

The doctor's here.

 

We're just going to cool to 32 today.

 

Sucker.

 

Jimi.

 

Vein.

 

lKid started walking.

 

Three unassisted steps.

 

-Get it on video?
-l wasn't even there.

 

You failed as a father already.
How does that feel?

 

Retrograde on.

 

Come down to half flow,
give me a little volume.

 

Down to half flow,
here's your volume.

 

-Ready to come off?
-Ready.

 

Okay, let's come off.

 

Okay, we're coming down.

 

We're clamped and off bypass.

 

Oh, shit.

 

What are you missing?

 

A sponge.

 

Bummer.

 

Got it!

 

Thank you, everybody.

 

Presbyterian's on line 2.

 

His rhythm will be irritable.

 

-She's getting good, huh?
-Yeah, she's getting that attitude too.

 

Getting an attitude?

 

Shit! V-tac!

 

Christ. Paddles!

 

lKill the music. Get her back.

 

-1 00 lidocaine.
-Charge to 2.

 

Charging 200.

 

Dr. Rice.

 

Clear!

 

-No pressure.
-You give him lidocaine?

 

1 00's gone in.

 

Buzz him again at 300.

 

-Still nothing.
-Start compression.

 

lKill the alarm!

 

Hold up. lt's not working.

 

Got to open him.
How long to go back on?

 

lt'll take me 1 0 minutes.

 

Come on! Nothing.

 

lKnife.

 

lnternal paddles. Charge to 20.

 

Ready.

 

Hit it.

 

Nada.

 

Go to 30.

 

Hit it.

 

No response.

 

Tom, l got to get back on bypass here.

 

Almost there.
Give me 7 more minutes.

 

Come on.

 

Don't do this.

 

He's going.

 

He's not going anywhere.

 

Come on, don't do this!

 

Damn it, come on!

 

Tom!

 

Come on!

 

Mrs. Balford?

 

Where's the doctor?

 

l'm the doctor.

 

l'm sorry.

 

l operated on your husband.

 

How is he?

 

He didn't survive.

 

What?

 

We were able to restore
blood flow to the heart...

 

...but he developed a lethal arrhythmia
and we couldn't resuscitate him.

 

Wait. l'm sorry, l don't understand.

 

A what?

 

l'm sorry.

 

Excuse me. l'm sorry.

 

What did you say?

 

What?

 

Oh, my God!

 

On the table, on my table. l'm sorry.

 

l'm sorry.

 

l'm sorry. What happened?
What happened?

 

A graft occlusion? What?

 

lt was textbook. lt was textbook.

 

l'm so sorry.

 

The room got so big.
l was so small.

 

How did l get so small?

 

l should've gone back on.

 

l should've massaged longer.

 

l should've gone back on.
Massaged longer. l lost it.

 

l lost it.

 

Have you ever been seen, Cassiel?

 

You're looking at me.

 

No, not by me, and not
by the dying or the delirious.

 

Have you ever been seen...

 

...like you were a man?

 

ln a diner once, a blind woman
turned to me all of a sudden...

 

...and asked me to pass her the mustard.

 

-But she was blind.
-But she knew l was there.

 

That doctor in the operating room...

 

...she looked right at me.

 

She didn't see you, Seth.
She can't see you.

 

No one can see you
unless you want them to.

 

And if l want her to?

 

Why do you want her to?

 

To help her.

 

Open it!

 

Open it now!

 

Everybody down!

 

Get down!

 

Do it! Do it!

 

Shit! Just give him the money.

 

Did l leave the lights on?
l left the lights on.

 

l should have gone to Ralphs.

 

-Do it!
-Relax. l'm doing it, okay?

 

l never saw the Grand Canyon.

 

l'll never see my grandkids again.

 

What am l doing?

 

Just be cool. Be cool.

 

Be cool, man.

 

Be cool.

 

Holy shit.

 

They don't need to see us.

 

You're early.

 

What's going on?

 

Ferris was looking for you.

 

Don't l have a mitral valve to do?

 

lt's canceled.

 

Who canceled it?

 

Sheffield.

 

Why are you telling me?

 

He was busy.

 

He was chickenshit.

 

-Maggie, you're sick.
-l'm not sick.

 

You're sick.
You can't operate.

 

They've rescheduled for Monday.
An elective valve, no big deal.

 

lt is unprofessional and it
embarrasses me in front of my staff.

 

l saw the chart on Balford.

 

l'm on the committee.
lt's on review.

 

-lt wasn't your fault.
-l know.

 

Then what's the problem?

 

l don't know.

 

You put up a terrific fight.

 

We fight for people's lives, right?

 

Don't you ever wonder who
it is we're fighting with?

 

So l'm crazy and chemically imbalanced.

 

You're tired.

 

You have moments.

 

Why didn't you call me?

 

Because l never sleep
when you stay over.

 

You never sleep whether
l stay over or not.

 

You're good.

 

You know it.

 

Come back Monday
and get back on the horse.

 

Doctor?

 

l'll see you.

 

''As l walk along the stony shore
of the pond in my shirtsleeves.... ''

 

''...Amazon basin in the north,
once an island sea.... ''

 

''The highest truth on the
subject remains unsaid...

 

...probably cannot be said.

 

For all that we say is the far-off
remembering of the intuition... ''

 

''...she begins to pull away from
the awareness she had once.... ''

 

''Commencing search. ''
Searching my soul.

 

What happened to the cards?
You could touch the cards.

 

She's been looking
at me for half an hour.

 

Maybe if l just hang here....

 

''This is a delicious evening,
when the whole body's one sense.... ''

 

What if l screamed?
What if l just screamed right now?

 

''When a woman decides to sleep
with a man.... ''

 

''You knew there would always
be a spring...

 

...as you knew the river
would flow again after it was frozen.

 

When the cold rains kept on
and killed the spring...

 

...it was as though a young person
had died for no reason. ''

 

All right, they have rescheduled
the operation for Monday.

 

What happened yesterday?

 

They had a golf tournament.

 

Who knows with these people?

 

Good morning, Mr. Messinger.

 

The ''G'' is soft, like ''messenger.''

 

What's on your lip?

 

What? Am l slobbering here?

 

-Where did you get that?
-What am l, a prisoner?

 

You want to get well or
you want Ben & Jerry's?

 

This operation is a big deal.

 

Continue to eat like this...

 

...and you might as well skip it.
Save the 30 grand.

 

lf you'd have performed the operation
yesterday like you were supposed to...

 

...l'd be sucking carrots through
a straw in my arm. What happened?

 

Circumstances were not optimal
for the procedure.

 

l ain't ''the procedure.'' My name is
Nathan Messinger and l'm right here.

 

Hello, hello, hello....

 

Floating, floating. Don't pop it.
Don't pop it!

 

Do you know the Muffin Man,
the Muffin Man, the Muffin Man?

 

Hi, Anne.

 

What are you doing here?

 

l was on my way up to x-ray...

 

...and l thought l'd stop in and just...

 

...hide.

 

From what?

 

l should've gone into pediatrics.

 

Oh, no.

 

Every guy you meet
is either married or a gyno.

 

Never date a man who knows more
about your vagina than you do.

 

Poor little guy.

 

He never stops crying.

 

-What's wrong with him?
-No insurance.

 

Found him in a dumpster
behind the House of Pies.

 

We worked him up the wazoo
for everything...

 

...from drug exposure to diabetes.
We got nothing.

 

May l?

 

Did you do an ultrasound?

 

-You hear a murmur?
-Worth a shot.

 

Okay, baby.

 

So who are you hiding from?

 

My patient's wife.

 

She wants me to tell her that her
husband is going to be okay...

 

...and that l have every confidence...

 

...and l don't.

 

And after all this time,
and after all this work...

 

...l suddenly have this feeling that...

 

...none of this is in my hands.
Nothing.

 

And if it isn't...

 

...what do l do with that?

 

Excuse me.

 

Are you a visitor?

 

Yes.

 

Visiting hours have been
over since 8:00.

 

Why do they have that?

 

What?

 

Hours.

 

Doesn't it help the patient
to be visited?

 

Who are you visiting?
Mr. Messinger?

 

Right now?

 

You.

 

l don't need a visitor.

 

You're not ill?

 

No.

 

l'm one of the doctors here.

 

Are you in despair?

 

l lost a patient.

 

You did everything you could?

 

l was holding his heart
in my hand when he died.

 

Then he wasn't alone.

 

Yes, he was.

 

People die.

 

Not on my table.

 

People die when their bodies give out.

 

lt's my job to keep their bodies from
giving out. Or what am l doing here?

 

lt wasn't your fault, Maggie.

 

l wanted him to live.

 

He is living.

 

Just not the way you think.

 

l don't believe in that.

 

Some things are true
whether you believe in them or not.

 

How did you know my name?

 

What's yours?

 

Seth.

 

You better get out of here, Seth...

 

...or security's going to think
you're a psych patient.

 

-Where are we?
-Down a liter.

 

Suction.

 

l am stuck on Band-Aid brand
'Cause Band-Aid's stuck on me

 

No dying now, Mr. Messinger. Not until
you give me Seth's phone number.

 

l am stuck on Band-Aid brand

 

'Cause Band-Aid's stuck on me

 

Those eyes.

 

The way he looked...

 

...right down into me.

 

Seth.

 

What kind of name is Seth?

 

l thought you'd be here.

 

Salty.

 

My transplant tanked at 2 a.m.

 

You okay?

 

You might want to return this.

 

That part about the spring?
''You knew there'd always be a spring.''

 

How did you know that...?

 

What? l didn't give you this book.

 

You didn't?

 

Where'd you get it?

 

Hi. l'm a physician and l think
a patient left that in my office.

 

-Can you tell me who checked it out?
-l can't tell you who.

 

l can tell you when.

 

All right, give me 5 minutes.

 

Hello, Maggie.

 

lt's nice to see you again.

 

lt's weird to see you again.

 

Weird is nice.

 

You like Hemingway?

 

Yeah, l'm starting to.

 

May l?

 

''As l ate the oysters with their
strong taste of the sea...

 

...and their faint metallic taste...

 

...as l drank their cold liquid
from each shell...

 

...and washed it down
with the crisp taste of the wine...

 

...l lost the empty feeling...

 

...and began to be happy.''

 

He never forgets to describe
how things taste.

 

l like that.

 

Do you come here a lot?

 

l live here.

 

What do you do?

 

Read.

 

No, l mean, your work.

 

l'm a messenger.

 

What kind of messenger?
A bike messenger?

 

No, l'm a messenger of God.

 

Got a message for me?

 

l already gave it to you.

 

Did you use my pager? l usually don't
get my messages unless you beep me.

 

You've definitely been beeped.

 

-How is Messinger?
-He's good.

 

The operation went really well.

 

-lt was a good day.
-lt was.

 

Yeah, l didn't kill anybody today.

 

-You're an excellent doctor.
-How do you know?

 

l have a feeling.

 

That's pretty flimsy evidence.

 

Close your eyes.

 

lt's just for a moment.

 

What am l doing?

 

You're touching me.

 

Touch.

 

How do you know?

 

Because l feel it.

 

You should trust that.

 

You don't trust it enough.

 

-Let's go somewhere.
-Where?

 

l don't care.

 

What do you want to do?

 

Anything.

 

What's that like?

 

What's it taste like?

 

Describe it. Like Hemingway.

 

Well, it tastes like...

 

...a pear.

 

You don't know what a pear tastes like?

 

l don't know what a pear
tastes like to you.

 

Sweet...

 

...juicy.

 

Soft on your tongue.
Grainy...

 

...like sugary sand that
dissolves in your mouth.

 

How's that?

 

lt's perfect.

 

The first time l looked in a microscope
l knew l wanted to be a doctor.

 

Okay, let me have your hand.

 

What for?

 

We'll take a look at your blood.

 

Not a possibility.

 

Men.

 

l suppose you know a woman's
threshold of pain...

 

...is 9 times higher than a man's.

 

Take a look at that.

 

That's bright.

 

That's me.

 

All those cells.

 

That's all you are.

 

That and all the space in between.

 

lf this is all you are...

 

...these cells...

 

...then when they die, that's the end.

 

l don't know. l think so.

 

How do you explain it?

 

What?

 

The enduring myth of Heaven.

 

l used to think that l had it
all figured out.

 

But you didn't?

 

No.

 

Because something happened
in my O.R. and l got...

 

...this jolt. l got this feeling
that there's something...

 

...bigger out there. Something bigger
than me, bigger than you, and it....

 

Does that sound crazy?

 

No.

 

l couldn't fix him.
l did everything right...

 

...and l couldn't fix him.

 

That's not supposed to happen.

 

And l....

 

You cried.

 

Yeah.

 

Why do people cry?

 

What?

 

l mean, what happens physically?

 

Tear ducts operate on a normal basis
to lubricate and protect the eye.

 

When you have an emotion,
they overact and create tears.

 

Why? Why do they overact?

 

l don't know.

 

Maybe emotion becomes so intense...

 

...your body just can't contain it.

 

Your mind and your feelings
become too powerful.

 

Your body weeps.

 

l have to go.

 

l got to go. Stay right here.

 

Don't go anywhere.

 

Stay right there.

 

-Get the tube out.
-He can't breathe.

 

lt's because the tube is blocked.

 

How you feeling?

 

Ready to hit the waves.

 

l'm afraid your bodysurfing
days are over.

 

You got a mean tattoo going there.
What does your wife think of that?

 

That is my wife.

 

Check his vitals every 1 5.

 

l can't see you but l know you're there.

 

Go back and tell them
that l'm not going.

 

Not yet.

 

Where have you been?

 

Oh, shit. l totally forgot dinner.

 

Dinner?

 

With who?

 

A guy l met. l bumped into him
and we got something to eat.

 

Did you pack my backpack?

 

What else?

 

We talked...

 

...and then l got beeped
and he disappeared.

 

Why did you pack my backpack?

 

Earl, what are you doing?

 

l thought we'd fly up to Tahoe,
use your uncle's cabin...

 

...maybe do a little hiking.

 

What?

 

God. ls it...?

 

Maggie, it's just a tick.

 

-Get a match.
-We're not going to burn him, Jordan.

 

lt'll back out.
Can't leave the head in.

 

-We can't just be burning tick heads.
-Then get some alcohol.

 

l don't have any.

 

-You don't have any alcohol?
-l don't operate here.

 

How about some olive oil?

 

Which kind? Jalapeņo or rosemary?

 

Rosemary.

 

So what did you and your friend--
What did you say his name was?

 

Seth.

 

What did you two talk about?

 

Dying.

 

Come on, we deal with life and death
every day. Why can't we talk about it?

 

l hope you won't become a
surgeon who prays in the O.R.

 

Can we talk for a minute?

 

We'll talk while camping.

 

Jordan, l can't go camping now.

 

We need some time together.

 

All right, let's see if we can
just spend 5 minutes.

 

Let's see if we can just stand
still together for 5 minutes.

 

Doing what?

 

Just being here.

 

l'll get the trail map.

 

No, l mean it.

 

Nothing but us.

 

What do l do?

 

Just look at me.

 

You can't do it.

 

You can't do it.

 

-You flinched. You lose!
-You cheat.

 

That old black magic called...

 

...love.

 

Thank you very much.

 

Welcome back. We've been talking
to mothers who are members of the KKK.

 

You want to watch anything?

 

Me neither.

 

How do you know when l'm here?

 

Hello.

 

Jeez, you look good.

 

l forgot how good everybody looked.

 

30 years of silence.

 

You got guts, kid, showing yourself
like that. l appreciate that. l do.

 

lt'll make it easier.

 

l got to tell you, l feel fine.

 

You might want to check your orders...

 

...because l sure don't feel
like l'm dying.

 

You're not dying.

 

Right. Then how come you're
hanging around my room all the time?

 

l'm the only one with his ass
hanging out of his dress.

 

Unless....

 

Could it be...

 

...the doctor?

 

Sure.

 

The doctor.

 

She's pretty.

 

A little flat-chested...

 

...but all you need's a handful.

 

-Who are you?
-This is good.

 

This is what they call...

 

'' ...serendipitous.''

 

Look that up in the dictionary,
you'll see a picture of you and me.

 

Thank you.

 

You ready to deal?

 

Because l can answer all
your questions, friend.

 

How's the French toast?

 

Fabulous.

 

Set me up.

 

Guess l should introduce myself.

 

Come on, give me your hand.

 

Put it in mine. There you go.

 

A little tighter. Tighter. There you go.

 

No, that's too much.

 

There you go. Good grip.

 

Nathaniel Messinger.

 

Glutton, hedonist...

 

...former celestial body,
recent addition to the human race.

 

l don't believe you.

 

You want proof?

 

You hang out at a library.

 

You can speak every language.

 

You travel with the speed of thought...

 

...and you're reading my mind right now.

 

Stop that.

 

You're doing it.

 

lt's impossible.

 

''Some things are true
whether you believe them or not.''

 

How?

 

-You choose.
-Choose?

 

To fall to Earth.

 

You take the plunge,
the tumble, the dive.

 

You jump off a bridge.
Leap out a window.

 

You just make up your mind
to do it and you do it.

 

You wake up all smelly
and aching from head to toe...

 

...and hungrier than you've
ever been...

 

...only you have no idea what hunger is
or any of that stuff...

 

...so it's all real confusing
and painful, but very, very good.

 

Human.

 

Listen, kid...

 

...He gave these bozos
the greatest gift in the universe.

 

You think He didn't give it to us too?

 

Which gift?

 

Free will, brother.

 

Free will.

 

Couldn't get a job.

 

No past, no training.

 

No l.D.

 

Then one day, l was walking
past a building site.

 

A skyscraper.

 

And l thought, ''l could do that.''

 

You see, these people down here...

 

...a lot of them are afraid of heights,
you know what l'm saying?

 

That makes me uniquely qualified.

 

And besides, it feels like
a little bit of home up here.

 

And l like what l do.

 

l'm good at it.

 

These things'll kill you.

 

Are there others?

 

Others like you?

 

Yeah, they're out there.

 

You see them, but most of the time
you just walk on by.

 

Nobody likes to think of the old life.
You know, what they gave up.

 

Then why'd you do it?

 

My daughter, Ruth...

 

...her stupid husband, Frank...

 

...and my grandkids.

 

Petie's 4, Hannah's 6.

 

And this is my wife, Teresa.

 

Did you...

 

...tell her who you were?

 

l started to try once or twice.

 

Then l thought, ''Why do that to her?''

 

Do what?

 

lt's too much for them.

 

People don't believe in us anymore.

 

Do they still gather together
at sunrise?

 

And sunset, yes.

 

Take me there?

 

Can you hear it?

 

No.

 

l can't hear that!

 

But you can't feel this!

 

Nathan!

 

You have to go back.

 

Not until l catch the big wave.

 

Wait.

 

Wait.

 

Wait for what?

 

Swim!

 

And then you just...

 

...fall.

 

-Fall?
-Dive.

 

You make up your mind to do it...

 

...and you do it.

 

And when you wake up, you're...?

 

Yes.

 

To smell the air.

 

Taste water.

 

Read a newspaper.

 

To lie.

 

Through your teeth.

 

To feed the dog.

 

Touch her hair.

 

What are you waiting for?

 

There is so much beauty up here.

 

Yes.

 

Here you are again.

 

We release your friend
Messinger tomorrow.

 

That's good.

 

His family's having a kind
of a welcome-home party.

 

Will you be going?

 

Will you be going?

 

This is Earl.

 

He told me.

 

What else does he tell you?

 

He worries that you never sleep.
And he loves to see you smile.

 

Sometimes l think Earl's the
only one who understands me.

 

What about your boyfriend?

 

Do you love him?

 

Love? l don't know.

 

What does that mean?

 

l was hoping you could tell me.

 

lt's a word...

 

...that describes a chemical react--

 

lt's just crap. l'm full of crap.

 

l wait all day, just hoping
for one more minute with you...

 

...and l don't even know you.

 

What do you want to know?

 

Why you wear the same
clothes all the time.

 

Why won't you give me your phone number?

 

Are you married?

 

No.

 

Are you homeless?

 

No.

 

Are you a drummer?

 

Why don't you ever touch me?

 

l don't want to hurt you.

 

You won't hurt me.

 

Did you feel that?

 

lf l could make you understand....

 

l understand.

 

l'll see you around.

 

Hey, Doc!

 

No, give me the whole package.
Come here.

 

-Hi.
-Thanks for coming.

 

You look great.

 

ls this heaven?

 

Look at this.

 

Come on, let's meet some people.

 

You got an appetite?

 

Have a beer, Seth.

 

Where you from?

 

Up.

 

North. Uh, Canada.

 

Listen. Can you hear?

 

l'm growing.

 

Smile, Hannah.

 

How long have you known Seth?

 

Not very long.

 

But l feel like l've known him forever.

 

Honey, that hurts.

 

You're just like Grandpa.

 

Come on.

 

Let's see if the cookies are done.

 

Come on, Seth.

 

-Can l help you?
-Yeah, great.

 

How did you two meet?

 

He works with me over at the site.
Construction work.

 

l thought he was a messenger.

 

Yeah, he's one of those...

 

...hyphenates.

 

l'll be right back.

 

Here, can you cut this up?

 

So in what province in Canada
were you born?

 

l wasn't born in Canada.

 

What are your parents' names?

 

No parents.

 

You have very delicate hands
for a construction worker.

 

l'm not a construction worker.

 

Very pale hands. Let me see.

 

-Why did you do that?
-Let me see your hand.

 

No.

 

What's your last name?

 

You know my last name.

 

l don't.

 

Plate.

 

Seth Plate?

 

l cut you.

 

l cut you.

 

l cut you with that knife.
l felt it go in. You felt it.

 

Not the way you do.

 

The way l do?
What does that mean?

 

You mean the way a doctor does?
The way a woman does? What?

 

The way...

 

...a human does.

 

l have no sense of touch.

 

You feel that?

 

Don't be frightened.

 

You freak!

 

You liar!

 

Who-- What are you?

 

l came to take Mr. Balford...

 

...and l saw you.

 

l couldn't take my eyes off you.

 

How you fought for him.

 

And you looked right at me...

 

...like l was a man.

 

-''To take Mr. Balford''?
-l was there.

 

-We're always there in every room.
-What are you talking about?

 

l was there in the stairwell...

 

...when you cried for your patient.

 

And l touched you. Remember?

 

Why are you doing this?

 

Because l'm in love with you.

 

l don't believe you.

 

Do you feel that?

 

You don't want to believe me.

 

l cannot conceive of it!

 

Just get out!

 

Get out!

 

Doctor?

 

Doctor?

 

Hello?

 

Seth?

 

Are you here?

 

l want to see you.

 

Let me see you.

 

Just stay.

 

Just stay until l fall asleep.

 

Oh, yes!

 

Thank you.

 

The baby can't sleep.

 

Has anyone ever seen the baby sleep?

 

l don't know. Let's check him out.

 

Choanal atresia.

 

There's hardly any air getting through.

 

How did you know?

 

l just...

 

...knew!

 

Maggie?

 

Yeah.

 

Are you alone?

 

Yeah.

 

Pretty intuitive call on the baby.

 

Think so?

 

l couldn't have done it better.

 

Well, that's a compliment.

 

What are you doing?

 

l'm spending time with you.

 

Will you marry me?

 

We can finally get up to Tahoe.

 

Get married on the Nevada side...

 

...honeymoon and be back
before we miss a case.

 

What do you want me to do?
Get down on my knees?

 

What do you want me to say?

 

We belong together.

 

We're the same species.

 

l'm not very good at matters
of the heart. l mean...

 

...the proverbial heart.

 

Please be my wife.

 

Just think about it.

 

Breathe in.

 

Breathe in.

 

l'm good.

 

l don't understand a God who would let
us meet, if we could never be together.

 

He didn't tell you.

 

Tell me what?

 

Maybe you should ask him.

 

No, l'm asking you.

 

Seth knows no fear...

 

...no pain...

 

...no hunger.

 

He hears music in the sunrise.

 

But he'd give it all up.

 

He loves you that much.

 

l don't understand.

 

He can fall.

 

He can give up his existence
as he knows it.

 

He can give up eternity and become...

 

...one of us.

 

lt's up to you.

 

How do you know this?

 

Because l did it.

 

Seth, l need to talk to you.

 

Seth, please.

 

Please be here.

 

God, help me through this.

 

You are so beautiful.

 

You'll always be that way.

 

Jordan asked me to go away with him...

 

...and get married.

 

He knows me.

 

He knows the demands of my work.

 

You don't love him.

 

He and l are the same.

 

And l want that.

 

And l want somebody who can
feel my hand when l touch him.

 

But you can feel me.

 

You felt me.

 

l want to say goodbye.

 

l don't want to see you again.

 

Hey, buddy.

 

You can't be in here.

 

Do you see me?

 

Do you see me?

 

Can you see me?

 

We can see you.

 

ls this blood?

 

This is blood!

 

ls it red?

 

Red?

 

ls it red?

 

Color.

 

What color were the drugs you took?

 

Better get your butt out of here.

 

You got somewhere to go?

 

Maggie.

 

Down and down and down l go

 

Round and round and round l go

 

Round and spin

 

Loving the spin l'm in

 

Loving that old black magic...

 

...called love

 

Love!

 

Hi!

 

l was wondering if you could tell me
how to get to the county hospital?

 

Can l help you, sir?

 

l'll just take a moment
to catch my breath.

 

Breath!

 

Maggie Rice.

 

Are you a patient?

 

No. l just need to find her, please.

 

You'll have to call her office.
Someone there can help you.

 

Do you know where she is?

 

No, sir, l do not know where she is.

 

You have this computer...

 

...and all this technology.
Can't you look her up?

 

Where's Maggie?

 

So you're a friend of Maggie's?

 

What happened to you?

 

Sorry.

 

lt's okay.

 

l fell.

 

Evidently.

 

Off a train?

 

l fell in love.

 

Please help me find her.

 

She went to Lake Tahoe. Her uncle
has a cabin on the Nevada side.

 

Wait!

 

Cassiel.

 

Are you there?

 

Hello.

 

Where you headed?

 

Tahoe!

 

Reno!

 

Tahoe!

 

l'm going to Reno.

 

l'm going to Tahoe.

 

Hop in. We'll figure it out
when we get there.

 

Am l too late?

 

Too late?

 

Jordan?

 

l couldn't marry Jordan.

 

l'm in love with you.

 

What happened?

 

Free will.

 

l feel you.

 

Do you feel that?

 

Yes.

 

And that?

 

How's it feel?
Tell me what it feels like.

 

l can't.

 

Try.

 

Warm.

 

Aching.

 

lt's okay.

 

We fit together.

 

l know.

 

We were made to fit together.

 

l always asked the dying what
they liked best about living.

 

Wrote it down in my book.

 

This is it.

 

This is what l like best.

 

You haven't even started yet.

 

We have our whole lives together.

 

You and me.

 

Mr. and Mrs. Plate.

 

l'll get help.

 

You're here.

 

-Stay.
-l should get help.

 

Don't go. The driver went.

 

Please stay.

 

Please stay with me.

 

l'm scared.

 

l screwed up.

 

l wanted to show you everything.

 

You will.

 

You came all this way.

 

l'm sorry.

 

God, no, Maggie!

 

To touch you...

 

...and to feel you.

 

To be able to hold your hand right now.

 

You know what that means?

 

Do you know how much l love you?

 

lKeep looking at me, okay?

 

Look right in my eyes.

 

Someone's out there.

 

Don't look at them.
Please don't you look at them!

 

ls this what happens?

 

Yes.

 

This is what happens.

 

l'm not afraid.

 

When they ask me...

 

...what l liked the best...

 

...l'll tell them...

 

...it was you.

 

God!

 

l can't see you but l know you're there.

 

l'm sorry.

 

Get out.

 

Was it you? Were you the one?
Were you there?

 

No.

 

Why did He do this?

 

l don't know.

 

Because her number was up?

 

What do you want me to say?

 

Am l being punished?

 

You know better than that.

 

That's life.

 

You're living now.

 

And one day...

 

...you'll be dying.

 

What's it like?

 

What?

 

Warmth.

 

lt's wonderful.

 

lf you'd known this
was going to happen...

 

...would you have done it?

 

l would rather have had...

 

...one breath of her hair...

 

...one kiss of her mouth...

 

...one touch of her hand...

 

...than an eternity without it.